“Tuy ông đây yếu nhưng ít ra vẫn khiến con nhóc như em liệt giường .”
“Anh..vô sỉ.”
“Ồ .”
Nói từ nãy đến giờ đổi lại một chữ ồ của Vũ Thần Dược khiến Kì Dĩ Ninh không khỏi khó chịu . Cho xe vào gara, Vũ Thần Dược mở cửa xe muốn bế Kì Dĩ Ninh xuống nhưng lại bị cô thẳng thừng cự tuyệt .
Đúng là cô nhóc gỡ tí là dỗi , khập khiễng bước ra khỏi xe , Kì Dĩ Ninh cố gắng làm như mình ổn nhưng hai chân Kì Dĩ Ninh vừa tê vừa nhức run cầm cập. Một màn như vậy khiến Vũ Thần Dược không khỏi nhíu mày một bước tiến tới bế Kì Dĩ Ninh lên , mặc cho cô dãy dụa cũng không chịu thả . Kì Dĩ Ninh mặc anh muốn làm gì thì làm .
Thoáng chốc cả hai người đều đã tiến vào trong thang máy , lúc này Kì Dĩ Ninh mới bắt đầu lo sợ . Lỡ có người đi vào bắt gặp hai người họ thì sao , biết dấu mặt vào đâu bây giờ . Mới nghĩ đến thôi hai má Kì Dĩ Ninh đã đỏ lựng hết cả lên .
“Có ai đó đã nói em rất đơn giản chưa , nghĩ cái gì đều thể hiện hết ra ngoài mặt ..”
“G..gì ..”
Kì Dĩ Ninh bị anh nắm thóp thẹn quá hoá giận ngoảnh mặt không thèm đếm xỉa đến anh nữa .Cái hành động đáng yêu đó khiến cho con thú trong lòng Vũ Thần Dược nhoáng một cái muốn phá kén chui ra, hắn mím mím môi cúi thấp đầu xuống nhìn chằm chằm vào người trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-h/2909170/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.