Editor: Dì Annie 
Lúc về ký túc xá đã gần chín giờ. 
Chuyện lên núi ngắm hoàng hôn cùng Tần Mặc này nếu đặt ở nửa năm trước, có nằm mơ Diệp Mân cũng không nghĩ tới. Nhưng sau khi xảy ra rồi cô cũng không thấy bất ngờ lắm, vì quan hệ của hai người đã đi từng bước mới được như ngày hôm nay, nghĩ kĩ thì giống như góp gió thành bão, hoàn toàn thuận theo tự nhiên. 
Rửa mặt xong trèo lên giường, cô vừa mở Wechat, Chu Văn Hiên liền gửi một tin nhắn: Em ngủ chưa? 
Diệp Mân trả lời: Đang chuẩn bị ạ. 
Chu Văn Hiên: Hôm nay anh rất vui. 
Diệp Mân: Em cũng vậy, cảm ơn học trưởng vì bữa ăn. 
Chu Văn Hiên: Đợi anh tìm được mấy quán ngon chúng ta lại đi ăn, nếu em có đề cử gì cứ nói với anh. 
Diệp Mân: Được ạ. 
Cô suy nghĩ, lại nhắn thêm một tin: Học trưởng, nếu anh có áp lực hay chuyện không vui anh có thể tìm người để trò chuyện. 
Chu Văn Hiên: Anh có thể tìm em không. 
Diệp Mân: Đương nhiên rồi ạ. 
Đầu kia dường như đang do dự, một lúc lâu mới nhắn lại một câu đơn giản: Ừ, được rồi. Vậy em ngủ ngon. 
Diệp Mân: Anh ngủ ngon. 
Cô nhìn chằm chằm màn hình, nghĩ đến lọ thuốc trong cái hộp trên xe Chu Văn Hiên, cảm xúc trong lòng hơi phức tạp. 
Thật ra anh ấy và Tần Mặc gần giống nhau, đều là nam sinh ưu tú, đều có cuộc sống khiến người khác phải ghen tị. 
Nhưng vì sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dai/3452462/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.