Bất tri bất giác sống mũi có cảm giác cay cay. Trước kia ta cứ tưởng cuộc sống ấy sẽ đều đặn diễn ra, chỉ cần ta mở mắt là những thứ đó đã ở sẵn đấy. Nhưng hiện tại nó đã là một thứ xa xỉ. 
- Ta hứa với cô là sẽ trả lại một Nam Hà như trước kia cho cô. 
Đột nhiên nghe được câu nói đầy quả quyết này khiến ta có chút kinh ngạc. Nhưng đồng thời cũng có cảm giác yên tâm, càng tin vào con đường phía trước. 
- Ta tin. 
Ta đáp lại chỉ vỏn vẹn hai từ ấy. 
Sau đó hỏi huynh ấy. 
- Vết thương của huynh thế nào rồi? 
Mấy ngày nay bận quá ta chưa gặp lại huynh ấy lần nào nên cũng không rõ vết thương ra sao. 
- Đã không còn gì đáng ngại. 
Huynh ấy đáp lại. 
- Cảnh trăng đêm nay đẹp thật. 
Thế tử bỗng thốt lên một câu. 
Quả thật cảnh trăng đêm nay rất đẹp. Mặt trăng tỏa ánh sáng bang bạc phủ lên vạn vật, xung quanh bầu trời muôn vàn vì sao đua nhau sáng lấp lánh. Cảnh tượng thật yên ả biết bao. 
- Đúng là rất đẹp. Không biết sau này còn có thể có cơ hội thưởng thức nữa không. 
Không biết chừng chỉ vài nữa thôi là đánh nhau. Sẽ chẳng có cơ hội để mà ngồi đây thưởng thức thời khắc như này nữa. 
Ta thở dài buồn bã, buột miệng hỏi. 
- Huynh sắp phải ra trận sao? 
- Ừ. Hai hôm nữa là lên đường. 
Nghe huynh ấy nói thể trong lòng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3509580/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.