Vừa đặt chân vào Vãn Lưu Các, ta đã thấy cha Thủy Thần ngồi đợi ta. Sắc mặt người xanh xao, môi tái đi. Cha Thủy Thần bị ốm rồi sao? Ta vội chạy lại bên phụ thân.
- Ngoài này trời lạnh lắm, người mau vào nhà đi! Người phải biết chăm sóc bản thân mình chứ!
Phụ thân nắm lấy tay ta giọng dịu dàng.
- Phụ thân không sao. Mọi chuyện ổn cả rồi chứ?
Ta đỡ phụ thân dậy, khoan trả lời câu hỏi của người mở giọng trách cứ.
- Không sao gì chứ. Người xem sắc mặt người kém đi rồi đây này. Người đừng có lao lực quá nữa. Người phải biết quý trọng bản thân một chút chứ.
Ta còn càu nhàu thêm mấy câu nữa trách người bỏ bê bản thân.
Nhưng trái với sự lo lắng của ta, phụ thân lại mỉm cười. Trên mặt không giấu nổi sự vui vẻ. Phụ thân vỗ vỗ vào tay ta đầy yêu chiều bảo ta lo lắng thái quá! Ta thấy ta nào có lo lắng thái quá. Sức khỏe của phụ thân đi xuống rõ rành rành ra đấy.
Từ nay trở đi ta sẽ tìm cách bắt phụ thân làm việc điều độ mới được.
Vào trong nhà, phụ thân mới rút từ tay áo ra một con dao găm đưa cho ta. Con dao được làm từ bang, chuôi dao khắc hình lá liễu, toàn thân toát ra hàn khí.
Đoạn phụ thân bảo ta.
- Thu Nguyệt, con dao này có một nửa tu vi của phụ thân. Con cầm lấy đề phòng bất chắc.
Tay ta run run. Nỗi xúc động trong lòng trào dâng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3458454/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.