Tám năm trước, trong cánh rừng này từng xảy ra một chuyện mà người Miêu cho là cực kì đại sự, chẳng qua ngoài người Miêu và một số người có quyền thế bên ngoài người Miêu thì không ai muốn nhắc lại chuyện này, lại càng không thể truyền đến Trung Nguyên được. 
Người gù đen Ba Tùng từng là cổ sư được người Miêu ở Quảng Nguyên công nhận, nói hắn là cổ sư lợi hại nhất toàn bộ Miêu Cương này cũng không đủ. Hắn cưới công chúa của Bát Khương trại lớn nhất Quảng Nguyên làm vợ, còn có một đứa con trai đáng yêu, cuộc đời của hắn được người ta sùng bái và hâm mộ. Mà hết thảy những điều này lại bị một nam tử Trung Nguyên phá vỡ . 
“Nói như thế tức là cha ngươi không phải cha đẻ của ngươi, Người gù đen cha lớn ngươi mới là cha đẻ của ngươi?” Nghe Hứa Ba kể xong, Nguyệt Bất Do hỏi, tâm tư lại xoay chuyển thật nhanh. 
Hứa Ba gật đầu, đôi mắt hồng hồng, nhưng cũng đã ngừng khóc. 
“Lúc trước ta gọi cha là thúc thúc, sau này khi cha mang ta đi ta mới gọi là cha. Cha đối với ta còn tốt hơn nương, cha chính là nương ta. Trước đây ta tên là Bách Tùng, sau này đi theo cha thì đổi tên thành Hứa Ba. Cha họ Hứa.” 
Nguyệt Bất Do buồn bực: “Theo ý ngươi tức là cha ngươi làm hại nhà ngươi tan cửa nát nhà mới đúng, ngươi không hận y?” 
Hứa Ba chậm rãi lắc đầu, hai tay đặt lên đầu gối gấp khúc yếu ớt nói: “Ta không trách cha. Cha vốn luôn khiến người ta thích, trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-duong-xuan/1651358/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.