*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Mạc Điềm
Cre hình ảnh: On pic
- --------------------
Nhậm Diệc nhìn mặt của Cung Ứng Huyền, sững sờ mất một lúc.
Cung Ứng Huyền lại không để ý đến anh: "Phi Lan, anh đưa em về nhà."
Cung Phi Lan cúi đầu không nói lời nào.
"Em đến chỗ anh trước, anh sẽ nói chuyện với cô."
"Có cái gì để nói chứ." Cung Phi Lan cười nhạt, "Dù cho em không trở về nhà cả đời, mẹ cũng sẽ không biết."
"Theo anh trở về trước." Cung Ứng Lan liếc Nhậm Diệc một cái, "Loại địa phương này về sau em không không cần đến nữa."
Nhậm Diệc lấy lại tinh thần, nghĩ thầm, tướng mạo chói mù như thế, tính cách sao lại khiến người ta ghét thế này.
"Cái gì gọi là "loại địa phương này"?" Hai tay anh khoanh trước ngực, khiêu khích nhìn Cung Ứng Huyền, "Nơi này, là trung đội PCCC đặc vụ của đội cứu hỏa Phượng Hoàng khu vực Hồng Vũ thành phố Thiên Khải, là nơi bảo vệ an toàn tính mệnh và tài sản của nhân dân trong chu vi 12 km2, cậu có ý kiến gì với "loại địa phương này" không?"
"Nơi này, là một nơi không đạt tiêu chuẩn hợp vệ sinh, cùng một đám người không đạt tiêu chuẩn hợp vệ sinh."
Cung Phi Lan đứng lên: "Anh họ, đừng nói nữa."
"Con mắt nào của cậu thấy chúng tôi không đạt tiêu chuẩn hợp vệ sinh? Mỗi ngày tôi đều tắm đó." Nhậm Diệc trừng mắt với Cung Ứng Huyền, "À, thật ngại quá, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356125/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.