Type: Thùy Miên 
“Như vậy thì Hà Tử Quân là đáng thương nhất rồi.” Nguyễn Lập Đông không thể không xót xa, cảm thán: “Các anh kể lại sự tình cho Hà Tử Quân chưa?”. 
“Kể rồi.” 
Nghe được chân tướng, Hà Tử Quân đã ngơ ngẩn mấy ngày liền. 
Cả Nguyễn Lập Đông và mọi người ở đó hiện giờ đều có một nguyện vọng duy nhất, đó chính là Phùng Phàm phải bị pháp luật trừng trị. 
Vậy mà, tin tức từ tổ giám định thần kinh còn chưa có, một lời mời bất ngờ khác đã khiến Cận Hoài Lý nhăn mặt chau mày. 
Bố mẹ anh sắp kết hôn, mỗi người đều là lần thứ ba. 
*** 
Nơi gần mặt trời có lẽ ngập tràn băng tuyết. 
“Anh không muốn đi.” Dáng vẻ nhăn nhó của Cận Hoài Lý cho người ta cảm giác dường như thứ anh cầm trên tay không phải là thiệp mời mà là một củ khoai nóng rẫy. 
“Đó là bố mẹ anh mà, họ kết hôn sao anh lại không đi được chứ? Còn nữa, vì sao cô chú lại đồng thời kết hôn tới lần thứ ba?” 
“Em thật sự muốn biết?” Cận Hoài Lý ngẩng đầu lên, nhìn cô bằng ánh mắt vô tội. 
Nguyễn Lập Đông gật đầu. Dĩ nhiên rồi, điều này còn phải hỏi sao? 
“Nếu em đi cùng anh, anh sẽ nói cho em biết.” 
Nhìn vào đôi mắt trong veo ấy, Nguyễn Lập Đông cứ cảm thấy kỳ kỳ. 
Cận Hoài Lý của bây giờ sao lại khác người lúc cô vừa mới quen thế nhỉ? Cụ thể khác ở điểm nào thì cô lại không thể nói rõ. 
“Thôi được rồi.” Cô bĩu môi, làm ra vẻ đồng ý một cách khiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-den-roi-moi-thanh-toan/113064/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.