Type: Tala tala 
“Mấy người cũng muốn điều tra tòa nhà này sao?” Âu Dương Húc mỉm cười, lậptức lắc đầu: “Thích điều tra thì cứ điều tra đi. Điều tra được cũng tốt, tôi cũng bán được với giá cao”. 
“Tòa nhà này sắp bị bán đi rồi sao?” 
“Đúng vậy, không trả được nợ.” 
Nguyễn Viên liếc nhìn em gái, sợ nó lại hỏi vài điều không nên hỏi, vội vàngđưa tay ra mời: “Tổng giám đốc Âu Dương, David đang ở văn phòng đợianh.” 
“Chị gái tôi làm thư ký cho một phòng khám tâm lý trên tòanhà này, David là ông chủ của chị ấy. Sao lại kéo người ta đi mất rồi,tôi còn đang muốn hỏi thêm vài câu.” Nguyễn Lập Đông bất mãn oán trách,“Nhưng anh bảo tôi hỏi Âu Dương Húc, tôi có thể hỏi người khác mà!”. 
Nguyễn Lập Đông ngẩng cao đầu, Cận Hoài Lý xua tay: “Đi thôi”. 
Haizz… Nhìn cô gái đầy chí khí trước mắt, Cận Hoài Lý chỉ cảm thấy cô có phầnkhông đáng tin, bèn dặn dò Tiêu Nghiên vài câu rồi cùng Nguyễn Lập Đôngđi vào thang máy. 
Tầng lầu xảy ra án mạng vắng vẻ đến đángthương, khó khăn lắm mới tóm được một người bảo vệ, Nguyễn Lập Đôngquyết không buông tha. 
“Nạn nhân được phát hiện khi nào?” 
“Trước và sau khi nạn nhân tử vong, gần đó có ai xuất hiện hay không?” 
“Người đó có kẻ thù không?” 
Các câu hỏi cứ liên tục được đặt ra, Nguyễn Lập Đông hỏi tới khô cả cổ,nhưng từ đầu chí cuối, Cận Hoài Lý vẫn chẳng nói lời nào. 
“Này, sao anh không hỏi chứ?” 
“Cô hỏi rất đầy đủ rồi.” 
Thái độ “nịnh bợ” đó đổi lại một chút hớn hở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-den-roi-moi-thanh-toan/113052/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.