Type: Tala tala 
Ngày phỏng vấn được xếp vào cuối tuần. Từ sáng sớm, Nguyễn Lập Đông và nhânviên quay phim đã xuất phát đi tới ngôi nhà số 77 đường Trung Sơn Đông.Vừa bước vào cửa, cô đã nhìn thấy một người đàn ông vóc dáng cao lớn điđi lại lại trong phòng, dáng vẻ dường như có phần… căng thẳng. 
“Giáo sư Cận?” 
“Hả hả? Ừm…” 
Ba chữ với ba âm điệu khác nhau khiến Nguyễn Lập Đông cảm thấy buồn cười,thầm nghĩ vị giáo sư Cận này cũng đâu có quái đản như lời đồn, bẽn labẽn lẽn thì có. 
“Lúc trước, chúng tôi đã gửi những câu hỏi để chuẩn bị vào hôm mail công việc của anh, không biết anh đã đọc chưa?” 
Cận Hoài Lý gật đầu, tiện thể đưa một tờ giấy cho cô: “Tôi đã viết trướcđáp án rồi, trước khi mấy người ghi hình chẳng phải cần chuẩn bị sao? Cô xem xem có được không?” 
Nguyễn Lập Đông lại cảm thấy lòng trởnên ấm áp đến lạ. Cô mỉm cười đón lấy mảnh giấy. Nhưng khi đọc kỹ nhữngcâu trả lời viết trên đó, bao ấm áp bỗng tan biến sạch sẽ. 
Câuhỏi: Nghe nói anh là một thiếu niên thiên tài, mới tốt nghiệp cấp hai đã được mấy trường đại học nước ngoài đưa ra lời mời. Mọi người đều ngưỡng mộ sự giỏi giang của anh, anh thấy sao về lời đánh giá này? 
Câutrả lời của Cận Hoài Lý là: Tôi chẳng phải thiên tài, điểm khác biệt duy nhất giữa tôi và những người khác là chẳng hiểu sao những thứ các bạnkhác học về cơ bản tôi đều biết cả. 
Câu hỏi: Nghe nói hồi đi học ở nước ngoài, hoa hậu Mỹ hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-den-roi-moi-thanh-toan/113051/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.