7.
Ta có ấn tượng đặc biệt với Nhị hoàng tử thảo nguyên đã cầu hôn Hứa Tư Tư.
Khi còn nhỏ, hắn đã tới hoàng cung và gặp được nàng ấy.
Chẳng qua, khi đó trái tim nàng chỉ có mình Ninh Vi, không mảy may quan tâm tới ai khác.
Ta không nhớ được hắn, nhưng ta nhớ ánh mắt hắn.
Thẳng thắn, không chứa chút ác ý nào.
Tràn đầy đố kỵ và ham muốn chiếm hữu những thứ tốt đẹp, nhưng lại tự ti.
Đó là ánh mắt thầm kín của một con sư tử, đặc biệt là khi nhìn về phía Hứa Tư Tư.
Ta đã quá quen thuộc với ánh mắt này, khi ta núp trong bóng tối lén nhìn Hứa Tri Viễn cũng y như thế.
Chẳng qua ta may mắn hơn một chút, thiên thời, địa lợi, nhân hoà.
Không ngoài dự liệu, Hứa Tư Tư xông vào ngự thư phòng, nói muốn đi hoà thân.
Ta không mấy bất ngờ.
Nàng vẫn luôn xứng đáng với tư cách công chúa, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, cũng có thể h.y s.inh vì con dân nước mình. Nàng thậm chí còn học một số thuật ngữ chuyên môn, biết tới thập thành Tái Bắc.
Nhưng dĩ nhiên, dựa vào mỗi mình nàng, làm sao có thể đoạt lại thập thành Tái Bắc được? Ta phải đi cùng nàng. Thập thành Tái Bắc, để ta liên thủ cùng Hứa Tri Viễn là thích hợp nhất.
Ta theo Hứa Tư Tư tới Tái Bắc, tình cảnh quá đỗi gian khổ. Ngày đầu tiên, ngay cả cổng thành cũng không được đặt chân vào. Khi qua đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-rung-roi/2794339/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.