10.
Mông Đức vẫn ch.ết.
Hắn tự s.á.t.
Có lẽ hắn thật lòng thích Hứa Tư Tư.
Nếu hắn không t.ự s.át, nhưng kẻ khác chắc chắn sẽ biết ta không có thuốc giải rồi gô cổ ta lại.
Tục lệ ở thảo nguyên là: khi hoàng đế băng hà, hoàng hậu phải kết hôn với tân hoàng đế.
Sơ hở này đã bị lợi dụng.
Mọi chuyện chỉ trở nên dễ dàng khi thân cận với kẻ có quyền có thế, chính cô cô đã dạy ta như vậy.
Phu quân thứ hai của ta là Tứ hoàng tử của thảo nguyên, hắn kém ta tận 3 tuổi.
“Nàng chính là nữ tử Trung Nguyên đó ư? Thật diễm lệ, khác xa những nữ tử ở thảo nguyên này.”
“Chỗ nàng có gì thú vị không? Ta nghe ca ca nói ở đó vui lắm.”
“Nam tử thảo nguyên có khôi ngô tuấn tú hơn không? Ca ca nói nam tử Trung Nguyên đều gầy như que củi.”
“Ở đó có món gì ngon không? Ta chưa đến Trung Nguyên bao giờ…”
Chưa già mà đã lắm mồm.
“Hừ! Ngươi lảm nhảm vừa thôi!”
“Bổn vương lảm nhảm thì đã sao chứ? Giờ nàng là thê tử của ta, thê tử trả lời câu hỏi của trượng phu là lẽ đương nhiên!”
Ta không thèm để ý tới hắn nữa, thầm tính toán làm sao để lấy được bản đồ bố phòng.
Sau lưng đột nhiên nóng ran, ta sợ tới mức đơ như phỗng, cũng may hắn không làm gì nữa.
11.
Tứ hoàng tử đối xử rất tốt với ta,
Nhưng nếu ta không lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-rung-roi/2794338/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.