"Nè... Tiểu tử kia, nghe ta nói gì không!" Một tiểu cô nương chải kiểu tóc song kế chỉ vào tiểu nam hài ngồi ở dưới, "Ta là Lý Kiều! Từ hôm nay trở đi, ngươi phải chú ý đến ta. Trưởng thành, phải cưới ta về làm thê, biết không?" Tiểu nữ hài ngồi trên đại thụ, mặt đỏ lên, giọng nói run nhè nhẹ.
Nam hài ngẩng đầu, "A Kiều tiểu thư, nếu không đi xuống một hồi bị ngã. Phu nhân sẽ trách tội ta."
Nữ hài gấp đến độ dậm chân, "Ngươi là cái đồ cọc gỗ, ngươi không cần lo nương ta. Ta muốn ngươi thề, đời này kiếp này chỉ thích một mình ta, chỉ cho phép đối tốt với ta, chỉ cho phép thân cận với ta. Nếu không... Ta sẽ không để ý đến ngươi." Nói xong chu môi.
Nam hài thở dài, "Ngươi là tiểu thư, ta là nhi tử của kẻ hầu. Ta... Như vầy được không? Sau này ta khảo Trạng Nguyên sẽ về cưới ngươi." Nói xong, vươn tay ra, "Xuống đây đi."
Nữ hài cười ngọt ngào, "Cọc gỗ! Đỡ ta." Nói xong, bước ra một bước, thân thể thẳng tắp rơi xuống.
Nam hài cười, vươn hai tay muốn đón nữ hài.
Đột nhiên, một con mèo đen lập tức nhảy lên, "Oa ưm" một tiếng. Nam hài và nữ hài đồng thời té trên mặt đất, nữ hài ngã ngồi trên cánh tay nam hài.
"Cọc gỗ ~ cọc gỗ, ngươi sao rồi?" Nữ hài khóc lay lay cánh tay nam hài. Nước mắt giống một vòi nước đang mở, chảy thẳng xuống.
"Tiểu thư. Ta không sao." Nói xong, nam hài đau đớn ngất đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-bay-day-troi/1932865/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.