Trong một mảnh tối đen, cảm giác như có ai sau lưng nhẹ nhàng ôm lấy tôi, sau đó là một tiếng thở dài nhẹ nhàng. Vừa quay đầu lại, lại là ánh mặt trời chói mắt.
Thì ra, vẫn đang nằm trên giường mình. Chính xác mà nói là trên giường cưới của tôi và Tô Cẩm Niên. Nhìn vị trí bên cạnh, đã trống không rồi. Trong nháy mắt, trong lòng bị nhéo mạnh một cái, cảm thấy khó chịu như có thứ gì đó theo sinh mệnh mất đi.
Vội vàng ném mấy thứ lộn xộn trên đầu xuống, tóc tai bù xù lao ra ngoài. Trên sofa, hắn nằm ở đó, hai mắt bình tĩnh nhìn đầu ngón chân của mình.
Thở ra nhẹ nhõm một hơi, đi đến cạnh hắn, ngồi xổm xuống trước mặt hắn, "Nhóc con, mới sáng sớm. Nằm đây làm gì?"
Hắn nhìn tôi, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, là ý cười ấm áp. Làm tôi quen thuộc lại sợ hãi, ánh mắt hắn mang theo sự lưu luyến dịu dàng, "Xán Xán. Tôi đã về rồi. Muốn tôi sao?" Nói xong, nhẹ nhàng lấy tay vuốt tóc tôi, hơi hơi vò rối loạn. Ánh mắt bình tĩnh khóa chặt tôi, "Xán Xán. Tôi trở về rồi." Nói như thế, vậy mà lại mang theo một vẻ khó tin.
Tôi ngây ngốc nhìn hắn, hai tay sờ qua, "Cậu... Cậu là Vương Thuyết?" Nói là thế, giọng nói không tự chủ được mà run lên. Cục giấy nhỏ mà tôi mong nhớ ngày đêm, cậu ấy đã trở lại rồi sao?
Hắn gật gật đầu, ôm cổ tôi, "Phải. Đã về rồi. Chúng ta ra ngoài hẹn hò được không?" Nói xong câu đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-bay-day-troi/1932863/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.