Đúng lúc này một lực lượng tinh thần cực lớn xuất hiện xung quanh, những viên đạn đang bay về phía Mục Hành nháy mắt vọt quay lại hướng Lê Ngọc.
“Ưm…” Du Lãnh cắn môi dưới không nhịn được rên khẽ một tiếng.
“Không ngờ được tinh thần lực của anh đã mạnh như vậy,” Lê Ngọc tránh né công kích, sắc mặt phức tạp nhìn Du Lãnh trong lòng ngực Mục Hành, ánh mắt lộ ra kích động. Nếu như, nếu như…
Nếu như gã được hấp thụ tinh hạch của Du Lãnh, vậy hắn có thể đạt được cấp độ cao đến mức nào đây!
“Bảo bối!” Mục Hành cảm giác được người trong lòng hắn đã hoàn toàn mất hết sức lực, lập tức bế ngang anh lên, lo lắng hỏi, “Không thoải mái chỗ nào, thấy khó chịu chỗ nào?!”
Lê Ngọc vỗ tay một cái, có mấy người từ đằng xa chạy tới, là mấy người Vu Thiến Thiến, “Đại ca!”
Lê Ngọc nhìn Mục Hành, tâm tình trong mắt gã đặc biệt phức tạp, gã nói, “Tao đợi ở căn cứ Hy Vọng chờ mày đến tính sổ”.
Nói xong Lê Ngọc liền dẫn mấy tên thủ hạ rời đi.
Mục Hành bây giờ đã hoàn toàn chẳng quan tâm đến Lê Ngọc nữa rồi, tình trạng hiện tại của Du Lãnh làm chân tay hắn luống cuống, lí trí hoàn toàn tan vỡ.
Du Lãnh gắt gao cắn môi dưới cuộn tròn trong lòng Mục Hành, anh ôm đầu, đầu đau đến mức khóe mắt cũng ửng đỏ, “Đau, đau quá…..”
Mục Hành bế người chạy lên phòng tầng trên, nhìn khóe mắt Du Lãnh chảy xuống nước mắt càng khiến hắn khó chịu muốn chết. Xung quanh hắn có một màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dang-sung-lao-cong/1308698/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.