Nàng bị đưa tới trước mặt Đại phu nhân. Nàng vùng vẫy, muốn đi.
" tại sao lại bắt ta tới đây?".
Di Giai thấy nàng nói vậy, cười cợt: " còn không phải tại ngươi dám tiếp cận các điện hạ, làm Viên gia bẽ mặt ".
Viên Liễu không hiểu chuyện gì, nhìn Đại phu nhân.
Đại phu nhân lại gần: " ta tha cho ngươi sống, ngươi lại tìm chỗ chết. Tham vọng làm phượng hoàng của ngươi giống y hệt mẫu thân ngươi. Ngươi có nhìn xem thân phận mình là ai? Lại dám ưỡn ẹo trước mặt Vương gia!".
Bà ta giáng một bạt tay vào má Viên Liễu. Khiến má nàng đỏ đậm, không chỉ ửng hồng như thường ngày. Viên Liễu không nhịn nữa: " là điện hạ tự gọi ta tới? Ta còn không ra được khỏi biệt phủ sao có thể tiếp cận họ ".
Di Giai ngồi xuống, giật tóc nàng ra phía sau: " kể cả có là như vậy, ngươi cũng không có quyền lên tiếng ".
Đại phu nhân cho người mang đồ kẹp tay tới, muốn dùng với nàng.
Viên Liễu nhìn thấy vậy, cố gắng thoát ra nhưng bị giữ chặt lại. Càng cựa quậy, đầu nàng càng nhức lên.
Nô tì bên cạnh Đại phu nhân lôi tay nàng ra, để vào trong. Nàng không thể phản kháng. Hai tay bị giữ chặt.
Nàng bất lực khóc, nỗi đau đến từ má, từ đầu.
Đại phu nhân ra lệnh, hai nô tì liền dùng lực kéo.
Di Giai lại bịt miệng nàng lại. Viên Liễu cảm nhận nỗi đau thấu xương. Nàng chỉ là một thân thể nhỏ bé, cho dù muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai/2855195/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.