Phía bên Viên phủ, nô tì chạy tới bẩm báo Viên Liễu biến mất. Lão gia nhanh chóng sai người tìm, căn dặn không được làm ầm lên.
Đại phu nhân và Di Giai nhìn nhau, trong lòng vui vẻ. Nàng biến mất rồi thì việc siết tay kia cũng biến mất theo.
Tìm khắp nơi không thấy đâu, Lão gia cũng bất lực.
" nó chỉ là nữ tử, lại nhỏ bé làm sao dám bỏ đi. Tìm nó về đây, để Điện hạ thấy nó rồi, không thể không tìm ".
Lão gia cho người âm thầm ra ngoài tìm. Miễn không lay động đến Hoàng cung là được.
Bên kia Vĩ Thành cũng biết Viên gia cho người tìm nàng. Đưa nàng tới quán trọ xa hơn.
Viên Liễu thấy chàng làm nhiều chuyện vì mình, cảm thấy rất hạnh phúc.
" Thành Thành, sớm muộn gì ta cũng bị bắt lại. Huynh không cần làm nhiều việc vậy ".
" Liễu nhi, cho dù là một giây một phút, ta cũng đưa muội tránh xa bọn họ ".
Viên Liễu cười, nắm lấy tay Vĩ Thành: " đa tạ huynh, đủ xa rồi. Bây giờ hãy dùng thời gian này cùng nhau tận hưởng đi ". Nói xong nàng kéo tay chàng đi xuống phố. Hai người đều đeo khăn che mặt.
Hai người vui vẻ cũng nhau đi ngắm các gian hàng.
Đến tối, hai người đến bên bờ sông. Hôm nay trăng rất sáng, mặt hồ tĩnh lặng. Phong cảnh hữu tình.
Vĩ Thành nhìn Viên Liễu, dưới ánh trăng khuôn mặt nàng lại có phần diễm lệ xinh đẹp. Lông mi cong dài, môi nhỏ xinh.
" Liễu nhi, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai/2855192/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.