Thái tử Cảnh Bình đang ở biên ải, tiện đường ghé chỗ Trọng Luân. Thất điện hạ tiếp đón mấy người rất chu đáo. Bao nhiêu trà ngon, đồ ngon đều mang ra hết. Cảnh Bình nhấp một ngụm trà, trầm giọng: " Tướng quân tới đây có lẽ là để tìm tin tức của Châu Anh? ".
" Không sai ".
Thất Vương gia đương nhiên hiểu, ngài nhờ Hộ Hàn cùng thuộc hạ đến chỗ Chấn Kiệt mời người tới.
Hộ Hàn tới phòng, thấy Chấn Kiệt đang tập kiếm: " Đại thiếu gia, Thất điện hạ mời người tới ".
Chấn Kiệt thở dài, gật đầu. Khoảng thời gian ở đây hắn được dạy rất nhiều. Trưởng thành hơn một chút, biết suy nghĩ một chút. Gần đây bị người ta theo dõi, hắn biết họ đã nghi ngờ hắn cứu Châu Anh. Chấn Kiệt cùng Hộ Hàn đến, hắn thấy nhiều người như vậy cũng thấy lạ: " Các vị đây là muốn...".
Thất Vương gia nặng giọng: " Ngươi còn không rõ sao? Gần đây có tin ngươi cùng vài binh lính phủ ta lén lút tới một nhà trọ để gặp mặt nữ nhân. Nữ nhân ấy là ai có lẽ không cần nói nữa, ả là tội đồ triều đình, giết người không ghê tay. Còn bao che."
Chấn Kiệt vẻ mặt có chút hoảng, hắn hỏi lại: " Gặp? Gần đây ta không hề gặp muội ấy..." Hắn dừng một chút rồi nói: " Đúng là ta đưa đi, lần cuối cùng gặp đã rất lâu rồi. Muội ấy muốn ta giúp trả thù, ta không đồng ý ".
Trọng Luân nhìn hắn cũng không thấy khả nghi, liếc sang nhìn Thất Vương gia. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai/2855131/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.