Sau một thời gian dài không ai có thể ngờ rằng Trạch Dương lại lấy lại tiếng tăm một cách nhanh chóng ở Hồng
Kông. Chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, như lời hứa trước đó, anh đã thu phục nhiều thế lực, mở rộng lãnh địa và chiêu nạp được những đàn em mới. Sự thay đổi mạnh mẽ này khiến Hạo Huy không khỏi ngỡ ngàng và mừng rỡ. Không chỉ lãnh thổ được mở rộng, mà những đối thủ trước đây từng muốn cạnh tranh với Hạo Huy giờ đây phải dè chừng, không dám manh động. Hạo Huy không giấu được niềm vui sướng, tấm tắc khen ngợi Trạch Dương hết lời: "Thật không ngờ chỉ trong một tuần mà mọi thứ đã êm xuôi, còn nhanh hơn cả anh dự tính!"
Trước những lời khen ngợi của Hạo Huy, Trạch Dương vẫn giữ thái độ khiêm tốn như mọi khi. Anh chỉ mỉm cười, đáp lại bằng giọng nói nhẹ nhàng: "Em chỉ làm hết sức thôi, có được thành công này là nhờ anh và đàn em tin tưởng, hỗ trợ." Cả hai ngồi bên nhau, nói chuyện về những kế hoạch trong tương lai, về việc mở rộng các mối quan hệ trong giới giang hồ. Đột nhiên, Hạo Huy nhớ ra chuyện cần hỏi: "À, mà dạo này Tiệp Trân sao rồi? Con bé còn làm cảnh sát không? Mấy năm nay anh bận quá, không gặp nó, không biết nó ra sao. Anh nhớ con bé quá trời, mà thời gian thì chẳng có nhiều, muốn thăm cũng không nỡ đi, cứ như con ruột của anh vậy đó."
Nghe Hạo Huy nhắc đến Tiệp Trân, ánh mắt Trạch Dương thoáng chùng xuống, nặng trĩu. Dù bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708534/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.