🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiệp Trân đứng trước gương, ngắm nhìn mình trong bộ áo dài đen, trông cô trưởng thành và nghiêm trang hơn hẳn. Cô thở dài, mắt vẫn chưa hết nỗi bàng hoàng khi nghe tin Tuấn Thành, người đồng nghiệp mới gia nhập đội cảnh sát, đã qua đời đột ngột vì trúng gió sau đêm nhậu. Tối hồm qua, họ vẫn còn cười đùa, chuyện trò, ai ngờ sáng nay, cái chết đã đến nhanh như một cơn gió lạnh buốt. Cô không thể nào chấp nhận được sự thật này.



Tiệp Trân nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, cầm chiếc túi xách nhỏ trên tay. Khi cô chuẩn bị rời khỏi nhà, Trạch Dương từ nhà bếp bước ra, nhìn thấy cô liền nhẹ nhàng nói:



"Con đi đâu vậy? Bộ quần áo này không phải đi chơi đâu nhỉ?"



Cô quay lại nhìn chú, gương mặt đầy vẻ buồn bã:



"Dạ, bạn đồng nghiệp của con, Tuẩn Thành, mất rồi. Con định đến nhà của bạn ấy để chia buồn cùng gia đình."



Trạch Dương nghe thẩy vậy thì ngừng lại một lúc, vẻ mặt nghiềm nghị:



"Con cứ đi đi, nhớ mang theo khẩu trang kẻo có dịch bệnh. Đi đường cẩn thận."



Cô gật đầu, rồi bước ra ngoài. Con đường dẫn tới nhà Tuấn Thành dài và đầy những ký ức hỗn loạn trong đầu cô.



Tiệp Trân bước vào nhà tang lễ với ánh mắt lơ mơ, đầu óc trĩu nặng. Cảnh tượng tang tóc với những tiếng khóc nghẹn ngào làm trái tim cô đau thắt. Bố mẹ của Tuấn Thành ngồi đó, ánh mắt đờ đẫn như không thể chấp nhận cái chết của con trai mình. Tiệp Trân tiến lại gần, cúi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3708522/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Dại Trong Nước Mắt
Chương 157: Tình Cảm Liệu Có Được Đáp?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.