Đêm muộn, chiếc xe lướt nhanh trên con đường vắng, ánh đèn pha chiếu sáng mờ mờ con đường phía trước. Trong xe, không gian im ắng đến lạ, chỉ có tiếng động cơ đều đặn phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch. Trạch Dương ngồi ghế sau, đôi mắt thẫn thờ nhìn ra cửa sổ, nhưng tâm trí lại đang trôi dạt về quá khứ xa xăm.
Anh thở dài, rút từ trong ví ra một tấm ảnh cũ đã bạc màu. Trong ánh đèn nhạt nhòa, gương mặt trong tấm ảnh hiện rõ, quen thuộc đến mức khiến lòng anh thắt lại. Đó là hình một người phụ nữ trẻ, nụ cười dịu dàng và đôi mắt sáng như ánh sao. Mọi nét trên khuôn mặt đều giống hệt Tiệp Trân – cô cháu gái của anh. Nếu không nói rõ, chắc chắn người ta sẽ nhầm lẫn rằng đây là hai chị em sinh đôi.
Tên đàn em ngồi ở ghế phụ phía trước, vốn đang chăm chú lái xe, nhưng ánh mắt vẫn không kìm được mà len lén liếc qua kính chiếu hậu, bắt gặp tấm ảnh trong tay Trạch Dương. Sự giống nhau giữa người trong ảnh và Tiệp Trân khiến hắn ngạc nhiên và tò mò. Dù không dám hỏi, hắn vẫn không giấu được ánh mắt dò xét.
Trạch Dương, với tất cả sự nhạy bén của mình, dễ dàng nhận ra điều đó. Không cần quay lại, anh lên tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng đầy ý tứ: “Tò mò lắm phải không?”
Tên đàn em giật mình, lúng túng: “Dạ... dạ... đại ca, em... em không có... chỉ là...”
Trạch Dương cắt ngang, giọng nói vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng lạnh lùng hơn: “Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3652129/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.