Cả đêm thao thức, gần sáng mới chợp mắt được một lát, Đại đã bị đánh thức bởi những cơn gió rít lên từng hồi, rồi cái lạnh từ đâu kéo tới len lỏi qua khe hở của ô cửa sổ ùa vào trong phòng. Run run, đưa tay kéo chiếc chăn cuốn lấy toàn thân mà chưa vội bước xuống giường, Đại mơ màng nhớ đến ly trà xanh ấm nóng, rá khoai luộc vẫn còn bốc hơi nghi ngút mỗi buổi sáng.
Hôm nay, căn nhà hiu quạnh quá, bà cụ ốm rồi, từ hôm qua đến giờ bà vẫn mê man chưa khoẻ lại. Tiếng chổi tre loẹt quẹt mỗi sáng cũng vì thế mà im bặt, ngoài hiên những cơn gió vi vu cuốn theo đám lá khô xào xạc, bầu trời bao trùm một màu trắng đục. Ở gian phòng bên cạnh, những tiếng thở nặng nhọc của bà cụ nghe thật não nề. Tung chăn bước ra ngoài, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ngó vào bên trong, bà cụ nằm nghiêng người sang một bên, nằm dúm dó, gối đầu lên cánh tay, chiếc chăn xô lệch để hở đôi bàn chân nhăn nhúm, nứt nẻ. Nhìn bà cụ như thế, Đại thấy xót xa vô cùng, ở cái tuổi gần đất xa trời lại phải chịu cảnh côi cút một mình.
Ánh lửa bập bùng, xua đi cái se se lạnh, mùi cháo hành bốc lên ngào ngạt. Đại đang chuẩn bị bữa sáng cho bà cụ. Khẽ đến bên giường, lay lay bà cụ:
- Bà ơi, dậy ăn chén cháo cho mau khoẻ ạ!
Bà cụ nặng nhọc quay người lại, cố rướn thân thể tựa vào thành giường, đôi tay run rẩy, tóc tai rũ rượi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-cat-dang/2651909/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.