*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
< Lời âu yếm " không cảm tình, trong sạch...>
Edit: Khiija
Mặt trời vừa lên cao, từng trùm mây bồng bềnh nơi chân trời phía xa trắng ngần.
Nắng sớm chiếu vào anh như làm tan chảy ánh mắt đạm bạc đen tối, chỉ còn lại một đôi mắt tràn ngập ý cười như ngọn lửa rực hồng thiêu đốt.
Anh so với những đóa hồng càng lộng lẫy hơn.
Vưu Cẩn Vi ngẩn ngơ nhìn Lục Gia Ngọc. Trái tim trong lòng ngực không chịu nghe lời kịch liệt nhảy lên.
Lục Gia Ngọc nhìn cô gái kiều diễm dưới ánh nắng, giật lấy bình hoa trong tay cô rồi nhét bó hồng vào, ngả ngớn nói:
"Thế nào, em muốn anh dắt em ra khỏi đây hả?"
Nói, anh vươn tay ra.
Ngón tay thon dài dính một chút sương từ bó hoa lấp lánh.
Bó hoa trong ngực nặng trĩu kéo hồn Vưu Cẩn Vi lại, cô lập tức lùi lại một bước, hoảng loạn vén tóc, lắp bắp nói: "Không, không cần."
Lục Gia Ngọc nhìn bộ dạng trốn tránh của cô, híp híp mắt thu tay lại, đi thẳng vào vấn đề: "Lần trước giả vờ không nghe thấy, lần này lại muốn giả ngu?"
Vưu Cẩn Vi nhấp môi, nhẹ giọng: "Chúng ta mới quen nhau hai tuần, hiểu biết lẫn nhau..."
"Tên đầy đủ: Lục Gia Ngọc, giới tính: Nam, tuổi: 25, người Lạc Kinh, khi còn bé sống ở Nghiệp Lăng, học tại nhà trẻ Hoa Hoa đến bảy tuổi quay lại Lạc Kinh, học tiểu học, trung học, cấp ba tại trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-cam-hoa-chanh/998478/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.