Nhậm Tư Đồ liên tục nhận được năm cuộc điện thoại của Tôn Dao.
Tôn Dao càng nói thì tâm trạng càng tồi tệ, gần như không thể chịu nổi nữa.
Tiếng khóc như đứt từng khúc ruột ấy khiến Nhậm Tư Đồ càng thêm nóng lòng.
Cảnh sát phụ trách vụ án bắt cóc lần này cùng tổ chuyên án vụ nhà họ Tưởng đã trao đổi với nhau vài lần nhưng vẫn không có kết quả.
Khi tất cả mọi người đều bất lực bó tay thì Thời Chung nhận được tin nhắn của Từ Kính Nam.
Trong tin nhắn là một địa chỉ.
Thời Chung vội vã gọi lại, câu trả lời anh nhận được khiến người ta cảm thấy mừng rỡ.
“Đây là địa chỉ nơi Thẩm Thấm đang ở hiện nay.” Giọng của Từ Kính Nam coi như vẫn còn bình tĩnh.
“Tôi đang trên đường đến đó.”
“Chắc chắn là địa chỉ này chứ?”
“Ở Bắc Kinh này, không có người tôi muốn tìm mà không tìm được.”
Khi Thời Chung đến khách sạn mà Từ Kính Nam vừa cho biết địa chỉ đã nhìn thấy chiếc xe của anh ta hiên ngang đậu ở đó rồi.
Ngoại trừ xe của Từ Kính Nam, những chiếc xe khác không được phép chạy trên vòng xoay phía trước khách sạn nên Thời Chung đành phải xuống xe, đi bộ qua đó.
Khi anh đến phía trước đầu xe của Từ Kính Nam thì phát hiện cửa xe đang được mở.
Từ Kính Nam ngồi trên băng ghế sau.
Toàn bộ sự nôn nóng của anh ta đều được thể hiện qua động tác không ngừng gõ tay của mình.
Vì cả cái vòng xoay đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317995/chuong-100.html