Khi tiếng phanh xe gấp chói tai vang lên thì giọng nói của Thịnh Gia Ngôn lại tiếp tục vang lên bên tai cô: “Anh tìm một cái cớ để chạy đến bệnh viện thì thấy Tưởng Lệnh Thần đang không ngừng gọi điện thoại cho Thẩm Thấm nhưng vẫn không gọi được.
Tưởng Lệnh Thần điên rồi, nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài.
Nếu chuyện này đúng là do Thẩm Thấm làm thì có lẽ lúc này Thẩm Thấm đã trốn rất kĩ rồi, chắc chắn Tưởng Lệnh Thần sẽ không tìm được cô ấy.
Nhưng cái tên Tưởng Lệnh Thần này, một khi mà điên tiết lên thì chúng ta không hiểu nổi tư duy của anh ta đâu.
Anh sợ anh ta không tìm được Thẩm Thấm thì sẽ đến tìm em.”
Nhậm Tư Đồ vô duyên vô cớ dừng xe ở giữa đường nên cả một hàng xe dài ở phía sau đồng loạt nhấn còi inh ỏi.
Khi ấy, Nhậm Tư Đồ mới thoát khỏi cơn chấn kinh, hoàn hồn lại, vội vàng khởi động xe, vừa tăng tốc chạy về nhà vừa nôn nóng gọi điện thoại cho Thời Chung.
Có Thời Chung bảo vệ Tầm Tầm nên Nhậm Tư Đồ chưa đến nỗi lo lắng quá…
Lúc này, Thời Chung vừa dừng lại trong bãi đỗ xe ngầm của tòa nhà chung cư.
Trong cốp xe chất đầy những thứ vừa mua ở siêu thị về.
Thời Chung xuống xe vòng ra phía sau để mở cốp.
Tầm Tầm cũng lạch bạch chạy xuống theo, định xách đồ giúp Thời Chung.
Thời Chung thấy Tầm Tầm quá nhỏ, ở đây cũng chỉ vướng víu tay chân nên hất cằm về phía chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317994/chuong-99.html