Gió ấm thổi ra từ chiếc điều hòa cũ.
Với thời tiết cuối tháng 11 ở thành phố phía Bắc chỉ cảm giác như đó là vô ích.
Một cơn gió lạnh thổi bay tấm rèm dày trong suốt lên, Hạ Diên Điệp ngồi bên cạnh bàn bỗng nhiên giật mình, cô tỉnh lại, như ngửi thấy được mùi bông tuyết trong gió lạnh.
Hạ Diên Điệp nghĩ ra, thứ bảy hôm qua là tiết “Tiểu tuyết”.
Có lẽ là do hồ ly nhỏ giật mình nên đã kéo Du Liệt ra khỏi hồi ức, anh hơi ngả người ra sau, đôi mắt hẹp dài hơi híp lại nhìn chiếc váy nhung của cô dài xuống đến chân bàn.
Dừng lại mấy giây, anh xoay người sang một bên: “Giống hồ ly nhỏ trong thành phố.”
Một giây trước, Hạ Diên Điệp vẫn đang cẩn thận quan sát trạng thái cảm xúc của anh: “…”
“?”
Cảm nhận được hồ ly nhỏ có hơi khó chịu, Du Liệt dựa lưng vào ghế rũ mắt mỉm cười: “Không phải khiêu khích cậu, lúc trước tôi không chú ý đến.”
“Vậy có lẽ mắt của cậu không tốt lắm, tôi vốn đã mặc như vậy khi cậu kéo tôi ra khỏi khu vực quay phim.” Hạ Diên Điệp không có biểu cảm gì.
“Lúc đó đang tức, sau đó lại quá mệt.”
Du Liệt ngoái đầu nhìn lại, giọng nói nhẹ nhàng, giống như tùy ý lại như nghiêm túc nói: “Rất xinh đẹp.”
“…”
Gương mặt Hạ Diên Điệp nóng lên một cách khó hiểu.
Bàn tay giấu dưới gầm bàn nắm chặt làn váy dài, giọng nói của cô vẫn bình thản: “Có phải trông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317924/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.