“ Rầm”
“ Rầm”
“ Rầm”
Bạch Tố đang ngủ say thì đột nhiên truyền đến tiếng vài tiếng động thật lớn.
- Động đất sao?
Nàng phóng ra khỏi giường, chân liền chạy nhanh ra ngoài.
Vừa mới ra khỏi phòng thì thấy Lâm Hồi Âm tóc tai bù xù cũng từ trong phòng chạy ra.
- Bạch di.
Lâm Hồi Âm hô.
- Có chuyện gì sao?
Bạch Tố sốt ruột hỏi:
- Bản Bản đâu? Nó chưa ra à?
- Chưa.
Lâm Hồi Âm đáp.
2 người chạy tới gian phòng của Hách Bản thì cửa phòng đã bị khóa lại.
Sau đó, các nàng liền gõ cửa, la lớn:
- Bản Bản…Bản Bản… mau rời giường.
- Bản Bản, mau rời giường…có động đất.
- Bản Bản.
“ Két”
Cửa gian phòng mở ra, Hách Bản xuất hiện, trên mặt vẫn còn vẻ buồn ngủ, trên đầu vẫn còn đội một miếng che mắt hình con thỏ, vẻ mặt mờ mịt nhìn Bạch Tố và Lâm Hồi Âm đứng trước cửa, mơ mơ màng màng hỏi:
- Bạch di…làm sao lại dậy sớm thế? Người ta còn chưa tình ngủ đâu.
- Ta…
Bạch Tố đang muốn nói cái gì thì phát hiện tiếng “ Rầm, rầm” kia đã dừng lại.
Nàng vọt vào phòng Hách Bản, vén màn lên thì thấy trong sân của biệt thự, Đường Trọng một thân mặc quần đùi đang tập hít đất.
- 1…2…3….4….
- Đường Trọng.
Bạch Tố la lớn.
Đường Trọng không có ngừng động tác, ngưỡng mặt lên hướng trên lầu nhìn thoáng qua, nói:
- Có chuyện gì?
- Cậu biết hiện giờ là mấy giờ không?
- 5h30.
Đường Trọng đáp, 5h là giờ hắn rời giường, sau đó nhảy tại chỗ vài cái, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/72788/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.