🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đường Trọng vội vàng chạy tới vỗ vỗ lưng cho Tiêu viện trưởng, lúc này ông mới ngừng ho khan.



- Lão sư, thầy đừng kích động. - Đường Trọng gấp gáp nói:



- Em cũng không cố ý chọc giận thầy đâu ạ.



- Em không chọc tức tôi? - Tiêu Dục Hằng giận dữ:



- Tôi chân thành nói lâu vậy cũng là đàn gảy tai trâu hả? Đàn gảy tai trâu, trâu nghe không hiểu, vậy thì tôi làm sao hiểu được cái thứ mà em gọi là áy náy trong lòng, tôi còn tưởng em đã biết sai, tưởng em đã nghĩ lại.



- Viện trưởng, em không sai. - Đường Trọng nghiêm nghị nói:



- Em không phải là một phần tử bạo lực, hơn nữa không thích dựa vào đánh nhau để gây sự chú ý. Mỗi một lần em dùng nắm đấm thì đều có lý do của nó.



- Có chuyện gì mà không nói được? Chẳng nhẽ không dùng quả đấm giải quyết thì không được à? - Tiêu Dục Hằng phản bác.



- Lão sư, võ mồm là lựa chọn của kẻ yếu. - Đường Trọng cười nói:



- Những kẻ kia có ý đồ tổn thương người khác, bọn họ không cần thầy nói với họ cái gì cả.



“Em!” Tiêu Dục Hằng tức giận nhảy dựng khỏi ghế salon:



- Em lại còn nói mình không phải là phần từ bạo lực? Cút đi! Cút đi! Cút ngay cho tôi.



- Vâng vâng, em đi. Lão sư, thầy nhất định phải giữ gìn thân thể. Em tình nguyện để thầy trục xuất sư môn cũng không hy vọng thấy thấy vì em mà tự làm tổn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018115/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hỏa Bạo Thiên Vương
Chương 42: Cô ấy là hoa, không phải là bình hoa!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.