Vệ Phong chán đọc sách từ nhỏ, đi nhà trẻ lúc nào cũng đập mấy đứa bạn khóc oe oe, làm cho nhà trường đau đầu không thôi.
Hắn không đọc sách, không biết chữ, không thích ca hát, khiêu vũ hay vẽ tranh, hắn chỉ thích đánh nhau. Hắn thích nhất trò chơi "cảnh sát bắt cướp", hắn sẽ sắm vai cướp, để cho tất cả đám bạn sắm vai cảnh sát, sau đó, đám cảnh sát kia sẽ bị hắn đánh cho khóc oa oa.
Có một tiểu bàn tử (ku mập) bị đánh cho sợ, thậm chí còn lén lấy súng trong nhà đưa cho hắn, nói muốn cùng hắn làm cướp.
Hắn thích súng. Cho nên, trong lớp đã có hai tên cướp.
Vì quyền uy, địa vị của ông bố Vệ Lưu Thành, nhà trường và phụ huynh lũ trẻ tuy giận nhưng không dám làm gì. Nhưng là, bởi vì cây súng bị phát hiện, cho nên "sự tích anh hùng" của hắn bị bại lộ trong nhà.
Rồi, Vệ Lưu Thành cố gắng xin lỗi nhà trường, hơn nữa mang Vệ Phong về nhà, tự mình dạy lấy.
Hắn biết con trai thích đánh nhau, cho nên mời các danh sư dạy đủ loại công phu. Hơn nữa, vì bị cha quát nạt, dùng roi đe dọa, Vệ Phong cũng không thể không học các loại kiến thức.
Ngày qua ngày, Vệ Phong không chỉ không trở thành một mãng phu, mà còn trở thành đứa có khí chất văn hóa nhất, kiến thức uyên thâm nhất giữa đám bạn cùng lứa. Vì đi bên người cha lâu ngày, cũng tiếp xúc vài âm mưu dương mưu gì đó, càng thêm trưởng thành sớm hơn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018068/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.