Vệ Phong thở dài, hắn biết Hoa Minh chưa hiểu ý hắn.
Hoặc là, còn chưa hiểu hoàn toàn.
Hắn biết, trong đại học thịnh hành xưng hô lão nhị lão đại gì đó, đây là cách gọi "đào viên kết nghĩa" cùi bắp gì đó. Nhưng mà, trạng thái quan hệ như thế không thích hợp cho bọn họ.
Người giống bọn họ, chỉ có thể kết giao với người có thân phận giống mình hoặc là cao hơn mới có thể đạt được lợi ích. Nước chảy chỗ trũng, người thì thích trèo cao, đây là chân lý. Lấy bối cảnh và lai lịch của Hoa Minh, sao lại xứng làm anh em với cái lũ sinh viên đại học tầm thường này chứ?
Trừ việc đạt được ít tình hữu nghị giá rẻ cùng với một cái đám vỏ bọc, hắn có được cái gì nữa?
Hơn nữa, một bên là Du Mục có lai lịch lớn, một bên là Đường Trọng. Đứa ngốc cũng biết lựa chọn thế nào.
Vệ Phong coi trọng Hoa Minh, cho nên mới không hy vọng Hoa Minh vì Đường Trọng mà đắc tội Du Mục.
Không đáng!
- Vệ Phong, người anh em của anh thật thú vị. - Du Mục cười nói:
- Thoạt nhìn hơi ngu ngu.
Hắn học động tác vừa rồi của Hoa Minh, vỗ vỗ ngực nói:
- Để tao tiếp mày. Ha ha...
- Câm miệng. - Hoa Minh đỏ mặt tía tai quát:
- Con mẹ nó, mày vô học à? Anh em chúng tao nói chuyện đến lượt mày chõ mõm vào à?
- Tiền Minh. - Vệ Phong cau mày nói. Hắn đi tới trước mặt Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018067/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.