- Đường Trọng, cậu không cần phải lo lắng như vậy đâu.
Bạch Tố an ủi nói.
- Sau khi cô nói tôi lại muốn lo lắng thật đó.
Đường Trọng cười khổ nói. Trong lúc đi cùng nhau, Bạch Tố đã nói những lời này với hắn vô số lần.
- Được rồi, tôi không nói nữa.
Bạch Tố cười cười:
- Tố chất tâm lý của cậu tốt như vậy, tôi tin tưởng cậu sẽ không hồi hộp.
Lúc vẫn còn trên xe, điện thoại của Bạch Tố không ngừng reo. Tất cả đều là nhân viên công tác của đài truyền hình thúc giục bọn họ mau mau đi tới, nói là tiết mục sắp bắt đầu rồi, muốn bọn họ tới sớm để chuẩn bị sẵn sàng.
Xe vừa mới dừng ở cửa ra vào của đài truyền hình thì một người phụ nữ trung tuổi đeo kính đã ra đón. Bà ta nắm tay Bạch Tố rồi nói:
- Quản lý Bạch, mau mau đi nhanh lên. Đạo diễn đang sốt ruột chờ đợi đấy, lo các cô đến muộn hoặc là không đến.
- Thật ngại quá. Chúng tôi đã xuất phát từ một giờ trước nhưng lại bị tắc đường.
Bạch Tố liên tục nói lời xin ỗi. Thực ra các cô chỉ xuất phát sớm nửa tiếng mà thôi. Sau khi đến gần khu vực đài truyền hình, Bạch Tố cũng không bảo lái xe đi thẳng đến mà lại cho đi xung quanh hai vòng.
- Đã đồng ý rồi thì làm sao lại có thể không đến chứ? Đối với chúng tôi, có thể tham gia sự kiện kỷ niệm 200 năm của đài truyền hình Minh Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018016/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.