Tên mập nhìn chằm chằm vào Đường Trọng như gặp quỷ vậy.
Trong xúc xắc này có đổ thủy ngân, nếu không nắm được mánh lới thì không có khả năng đổ được “ con báo “.
Làm sao hắn làm được chứ?
- Xem ra ông thua rồi.
Đường Trọng vừa cười vừa nói.
Tên đầy ria làm sao có thể chịu để Đường Trọng mang một mỹ nữ bậc nhất đi được chứ? Nếu như vậy thì tất cả mọi chuyện hắn làm đều trở thành công dã tràng hết sao?
Hơn nữa thằng ranh này còn có hai triệu... Hắn muốn người, cũng muốn cả tiền.
Hắn dí súng vào ngực Đường Trọng, nói:
- Vừa rồi tao quên không nói, ba ván thắng hai mới được. Lần này chúng ta so ai nhỏ hơn.
- Anh nói không giữ lời thì không hay lắm nhỉ?
Đường Trọng nói.
- Tao khuyên mày nên nghe lời chút thì hơn.
Tên đầy ria dí súng vào chỗ tim Đường Trọng, nói:
- Nếu không rất có khả năng là súng cướp cò đấy.
- Được rồi.
Đường Trọng đưa tay muốn nắm lấy cốc đổ xúc xắc.
- Chờ một chút.
Tên đầy ria nói:
- Lần này tao muốn đổ trước.
Đường Trọng cười cười, giơ tay ra làm động tác mời.
Một tay tên đầy ria cầm súng chĩa vào Đường Trọng, tay kia cầm cốc di chuyển năm viên xúc xắc trên mặt bàn vài vòng, sau đó nhấc cốc lên. Chiếc cốc kia như có nam châm hút sắt, đưa năm viên xúc xắc kia lên không trung cả.
Tay hắn lắc điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018010/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.