- Xem ra tao đã thuyết phục được mày rồi?
Cơ Uy Liêm vừa cười vừa nói.
Con ngựa dù có cứng đầu đến đâu cũng sẽ phải phục tùng người, con người dù ngang ngược thế nào cũng sẽ bị người khác chinh phục, không có gì ngoại lệ.
Cơ Uy Liêm không sợ Đường Trọng không hợp tác bởi nếu như không phải hắn đã chuẩn bị đầy đủ thì cũng sẽ không ngả bài sớm với Đường Trọng như vậy. Chỉ cần hắn giấu ở sau lưng là có thể sưu tầm nhiều căn cứ thêm nữa.
- Những gì mày nói cũng không làm tao phục.
Đường Trọng nói.
- Những chứng cớ mày lấy ra này không thể gọi là chứng cớ, chỉ là một ít đầu thừa đuôi thẹo mà thôi, thật đảm đương không nổi. Tao là một người không thích phiền toái cho nên cũng không muốn nhìn thấy mày ném những vật này cho giới truyền thông, lại để cho họ nhảy vào điều tra xem vấn đề của tao là thật hay giả.
- Đúng vậy.
Cơ Uy Liêm cười lạnh.
- Nếu như hôm nay chúng ta đàm phán không thuận lợi thì tao sẽ đưa tất cả những tư liệu mà tao có cho giới truyền thông. Tao nghĩ ban đầu bọn họ sẽ không để ý những tài liệu này là thật hay là giả, bọn họ cần tin tức rồi nói sau đi. Chỉ cần có lời đồn Đường Tâm đã trốn đi, lập tức hình tượng ban nhạc sẽ tự sụp đổ. Vấn đề là bọn mày sẽ để cho Đường Tâm đứng ra sao? Tao thật sự chờ mong đấy.
- Để cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017896/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.