Cơ Uy Liêm không nói sai.
Hắn biết rõ tính tình Đường Trọng nóng nảy, thân thủ cũng không tồi cho nên lần này đặc biệt dẫn theo mấy người lính xuất ngũ thân thủ rất không tồi được cha mình tuyển chọn đặc biệt. Có những người này làm chỗ dựa, hắn đúng là không có lý do e ngại Đường Trọng.
Hơn nữa hắn còn chuẩn bị trước để cho mọi người ở phòng bên, hơn nữa cũng đã nhắn trước ám hiệu, khi mình hô to "Mãn Đình Phương" thì bọn họ lập tức xông vào đánh người, đánh đập hung hăng, không cần nể mặt chút nào.
Hắn thầm nghĩ mình không cần phải ra tay với Đường Trọng, cho tới bây giờ cũng không ngờ Đường Trọng lại có thể dám hung ác như vậy.
Đường Trọng đột nhiên tập kích hắn.
Chỉ là hắn vừa ra tay, Cơ Uy Liêm đã bị hắn đánh cho hồ đồ luôn.
Một quyền đánh vào hốc mắt, đánh cho chóng mặt váng đầu, sau đó bị một cước của hắn đạp vào góc tường. Cơ Uy Liêm ngồi lịm ở đó, không thể hô nổi "Mãn Đình Phương" nữa.
Đợi đến lúc hắn tỉnh táo lại, Đường Trọng đã bắt đầu rót rượu độc cho hắn rồi.
Đám ngu ngốc này, chẳng lẽ không nghe thấy trong phòng có tiếng đổ vỡ sao? Chẳng lẽ không nghe thấy tiếng kêu cứu sao? Chẳng lẽ không nghe thấy tiếng mình bị bạt tai sao?
Đương nhiên trong lòng những người hộ vệ này cũng rất lo lắng.
Bọn họ nghe thấy tiếng ly vỡ bên trong phòng, nhưng ám hiệu lại không phải thế.
Bọn họ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017894/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.