Lại đánh nhau.
Lại đánh nhau.
Lại đánh nhau.
Nếu các ngôi sao khác đánh người thì Bạch Tố sẽ kinh ngạc khó có thể tin nhưng loại chuyện đánh nhau này xảy ra từ trên người Đường Trọng thì cũng như các quy tắc ngầm trong ngành giải trí, người ta tập mãi cũng thành thói quen.
Ngành giải trí không có quy tắc ngầm thì vẫn là ngành giải trí sao? Đường Trọng không đánh nhau thì hắn vẫn là Đường Trọng sao?
Bạch Tố biết rõ, lần gặp mặt nay mang lại xúc động rất lớn đối với Đường Trọng. Thêm nữa là mang lại cho hắn áp lực tâm lý.
Đặc biệt là sau khi dùng chai bia đập vào đầu người, hắn hỏi ‘ bọn họ muốn mặt mũi, tôi lại không biết xấu hổ, có thể làm cho người ta sợ hãi thêm một chút được không?’. Câu này càng biểu đạt rõ ràng biểu ý nghĩ trong lòng hắn lúc này.
Bọn họ không biết xấu hổ, bọn họ là ai?
Làm cho người ta sợ hãi hơn một chút, lại để cho ai sợ hãi?
Đường Trọng đang cười, khuôn mặt tươi cười kia lại khiến lòng Bạch Tố đau đớn.
- Đừng cười nữa.
Bạch Tố rất tức giận nói với Đường Trọng.
Vừa văn võ song toàn lại vừa giống như yêu quái nhưng cuối cùng cũng chỉ là một cậu nhóc chưa đầy 20 tuổi. Trong lòng người trẻ tuổi đang tràn đầy sức sống này lại cất giấu nhiều tâm tư đến vậy sao? Có mệt hay không?
- Thật bá đạo.
Đường Trọng sửng sốt nhìn Bạch Tố rồi nói. Hắn lại híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017602/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.