Dù là chơi trò chơi hay chơi người thì Đường Trọng cũng không muốn thua người khác.
Nhỏ bé cũng có tôn nghiêm của nhỏ bé. Thiếu niên ở sơn thôn cũng muốn giữ gìn giới hạn của mình.
Ai muốn chơi trò chơi, hắn chơi người đó. Ai muốn chơi hắn, hắn đùa chết người đó ngay.
Hắn muốn chính là loại tiết tấu này.
Đường Trọng ra lệnh một tiếng, mấy người tham dự trò chơi đều đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ đều là nhân vật có uy tín, có danh dự, tự mình tát mặt mình, bọn họ có thể ra tay sao?
Từ nhỏ tới lớn, bọn họ đều không có biết mùi vị bị đánh là gì.
- Không có các người cơ hội thứ nhất không được.
Đường Trọng lộ vẻ không vui.
- Lần đầu chỉ là thử nghiệm, nếu lần sau tôi hô lên bắt đầu mà các người còn bất động, vậy thì tôi sẽ rạch một dao trên mặt Trần đại thiếu gia đấy. Một dao kia coi như ghi lên người các người rồi.
- Trò chơi bắt đầu.
Đường Trọng lại quát lớn lần nữa.
Thấy mấy người bất động, Đường Trọng nổi giận gầm lên một tiếng.
- Chung An Quốc, anh xác định là mình bất động phải không?
Đường Trọng nói xong liền đưa dao lên xẹt qua mặt Trần Kiếm.
Trần Kiếm nóng nảy quát:
- Cái con mẹ mày, Chung An Quốc, nếu hắn mà động vào tao thì nhất định tao sẽ xẻ thịt mày cho chó ăn.
- Đừng động vào Trần đại thiếu gia. Tôi đánh, tôi đánh đây.
Chung An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017241/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.