Người đàn ông cười hì hì, tức giận mắng, căn bản không coi hai tên bảo vệ dùng súng chỉ vào đầu mình vào đâu.
Hắn chỉ chỉ vào đồng phục trên người bọn họ, nói:
- Các người đều là nhân viên của Đào Viên phải không? Các người có biết là nếu bắn chết tôi... Không, là làm tôi bị thương, chỉ để tôi rơi một sợi tóc thôi thì tôi sẽ đối xử với các người thế nào không?
-........
Hai bảo vệ nhìn nhau, cũng không biết phải đáp lại vấn đề này thế nào. Chẳng lẽ đây cũng là một đại thần không thể trêu vào hả?
- Cút ngay.
Người đàn ông đề cao giọng chửi âm lên.
- Trần Kiếm, thằng ranh cậu chơi trò quỷ gì đấy? Thế nào đây? Muốn cho người bắn tôi một phát hả?
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông ngoài cửa, miệng Trần Kiếm đắng chát.
Hắn cũng tới rồi, xem ra lần này đá phải tấm sắt thật rồi.
- Đường Trọng, cậu có đấy không?
Người đàn ông lại hô.
- Tôi ở bên trong.
Đường Trọng đáp.
Sau đó hai gã bảo vệ đã bị người đàn ông trẻ tuổi đẩy ra. Một thanh niên đeo kính đẹp trai xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Sau lưng hắn có một một người đàn ông trung niên đi theo, mắt nhìn bốn phía, vẻ mặt cảnh giác.
Thanh niên đeo kính thấy Đường Trọng, sau đó lại nhìn cảnh vật xung quanh, cười ha hả nói:
- Người anh em Đường, cậu đang chơi trò gì thế?
- Trần đại thiếu gia buồn quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017239/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.