̀i này có thể kế thừa y bát của tôi!
Lý Trác Ngộ mới nói câu đầu tiên “Tôi không thích đến Nam Đại” thì toàn trường đã vỗ tay rầm rầm đã khiến Đường Trọng càng thêm tôn trọng và cảm thấy hứng thú với ông ta. Điều này cũng làm cho hắn càng ngày càng mong chờ tương lai của Lý Ngọc.
Lý Trác Ngộ khoát tay áo, ý bảo không vỗ tay nữa.
- Tôi nói lời vừa nãy không phải là vì muốn tiếng vỗ tay của mọi người dành cho tôi.
Lý Trác Ngộ nói.
Vì thế mọi người lại cười to.
- Tôi là Lý Trác Ngộ. Tôi là người nghiên cứu tâm lý học.
Lý Trác Ngộ bắt đầu tự giới thiệu, hơn nữa cũng dạy học:
- Trước khi giảng bài, tôi muốn hỏi các bạn sinh viên ở đây một vấn đề. Trung Hoa chúng ta có một quyển sách dạy tâm lý học nổi tiếng và ra đời sớm nhất. Đó là gì?
- Tâm lý học trụ cột của thầy Trương Đào.
- Phương cùng tròn
- Có phải “nền móng tâm lý học” không?
Các sinh viên bảy miệng tám lưỡi trả lời. Lý Trác Ngộ chỉ mỉm cười nhìn mọi người, cũng không khẳng định hoặc chối bỏ bất kỳ đáp án nào.
- Sớm nhất.
Lý Trác Ngộ làm thủ thế hướng lên đỉnh:
- Cho nên mọi người phải đi trước nghĩ, nghĩ hết khả năng về phía trước.
Vấn đề này ngược lại lại không có ai trả lời.
Vì những đáp án mà bọn họ có thể nghĩ ra được thì đều bị người ta đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017227/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.