- Nói vậy, chúng ta là không thể thống nhất được rồi hả?
Khương Quân nhìn chằm chằm vào mắt Đường Trọng, giống như đang xem độ chân thật trong từng câu nói của hắn.
- Không để chúng tôi đi thì chúng tôi sẽ không thả bà ấy đi.
Hứa Bân hung dữ nói. Hắn không trấn định như Khương Quân, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt tràn ngập hung ác, chân đang run, tay cầm súng cũng run.
- Nếu chết thì mọi người cùng chết.
Hứa Bân là chồng của em gái Khương Quân, vì có quan hệ với Khương Quân nên mới được làm lái xe cho Khương Khả Nhân, là một trong hai người chuyên lái xe cho cô. Khương Quân muốn làm việc này thì phải tìm người hắn ta tin tưởng nhất và Hứa Bân là người thích hợp.
Hứa Bân không có gan lớn nhưng đối với mấy người Đường Trọng và Văn Tịnh thì hắn càng nguy hiểm hơn, bởi vì hắn có thể không khống chế được cảm xúc và súng trong tay mình. Một khi hắn không khống chế được thì Khương Khả Nhân sẽ bị nguy hiểm.
- Hứa Bân, anh điên à?
Văn Tịnh quát:
- Ngày thường phu nhân đối tốt với anh thì anh mới có ngày hôm nay, là ai cho anh cơ hội hả? Anh muốn chết vậy chẳng lẽ cũng muốn cả nhà già trẻ nhà anh chết theo sao? Anh có từng nghĩ, nếu anh lỡ tay làm phu nhân bị thương thì người nhà của anh sẽ lâm vào hoàn cảnh như thế nào không?
Đường Trọng cười lạnh nói:
- Tôi cũng không phải chính nhân quân tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017089/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.