Khương Khả Nhân đã được cứu về.
Khương Quân cũng bị mang về.
Khương Khả Nhân còn sống, Khương Quân cũng còn sống.
Lập tức, tin tức này truyền khắp Yến Kinh đặc biệt là trong vòng tròn kia, và cũng truyền vào tai mỗi người nhà họ Khương.
Tất cả mọi người đang đợi, đang chờ xem nhà họ Khương sẽ xử lý chuyện này như thế nào?
Nếu có người nhà họ Khương tham gia vào thì nhà họ Khương có thật sự dùng gia pháp trừng trị hay không? Hay là chuyện này cứ thế bị cho qua?
Dù sao, Khương Như Long cũng là cháu ruột nhà họ Khương mà Khương Khả Nhân thì..có câu nói thế nào đây. Con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi. Ai nặng ai nhẹ xem liền biết.
Rầm!
Khương Di Nhiên đẩy cửa phòng bệnh, sốt ruột nói:
- Tứ ca, không tốt rồi, Khương Khả Nhân đã về rồi, Khương Quân cũng bị mang về.
Khương Như Long đang nằm trên giường bệnh xem ‘kỹ xảo tô màu tranh’ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Khương Di Nhiên, nói:
- Di Nhiên, em nói cái gì vậy? Cô được cứu về là chuyện tốt mà.
- Em…
Khương Di Nhiên không nói được từ nào. Khương Như Long và Khương Khả Nhân tranh đoạt quyền khống chế đông điện thì tất nhiên cô muốn đứng về phía Khương Như Long rồi. Trong lòng cô không mong Khương Khả Nhân được cứu trở về nhưng loại lý do này cô làm sao nói ra được?
- Em đấy, cũng không còn là trẻ con nữa.
Khương Như Long ôn hoà, nhìn cô nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017087/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.