Hoa Minh nói xong liền cười to mà đi.
Lương Đào cũng đứng dậy, vô sỉ cười hề hề nói với Tiền Quân và Lý Sắt:
- Bò bít tết rất ngon, hai người từ từ ăn. Đúng rồi, còn có món trứng cá muối chưa mang lên, nhớ rõ bớt tiền bọn họ, cũng không thể bị bọn họ lừa chứ. Một lần nữa cảm ơn bữa tối phong phú của hai người.
Nói xong, cũng đi theo Đường Trọng và Hoa Minh đi ra ngoài.
Vèo…
Tiền Quân cầm ly thuỷ tinh ném về phía cửa phòng nơi vừa đóng lại.
Loảng xoảng…
Ly thuỷ tinh phát ra tiếng vang thanh thuý, sau đó liền vỡ nát.
Có thể là thấy ly thuỷ tinh quá nhẹ, lúc cầm lên không có cảm xúc, không thể phát tiết lửa giận của mình, Tiền Quân lại cầm bình rượu đỏ trước mặt Lý Sắt ném mạnh vào vách tường.
Choang…
Bình rượu đỏ vỡ tan, rượu đỏ chảy lan tràn ra bốn phía.
Âm thanh nặng nề vang lên như tiếng nổ rốt cục khiến sự tức giận trong lòng hắn tạm được giải thoát, hắn thở hổn hển, ác độc mắng:
- Đồ con hoang.
Lý Sắt không dám hỏi hắn mắng ai. Chẳng qua, nghĩ thầm, nếu hắn mắng chính là em trai Hoa Minh của hắn thì không phải cũng là mắng chính mình hay sao?
- Đường Trọng này đúng là đáng ghét.
Lý Sắt phụ hoạ. Cô biết bây giờ hắn muốn nghe cái gì.
- Khi còn trong đoàn làm phim, tất cả mọi người đều không thích hắn. Chỉ biết gây rối, lại không thèm quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017057/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.