Trước mặt người lạ chúng ta luôn giả vờ đứng đắn. trước mặt bạn thân, chúng ta đều thể hiện mặt không đứng đắn.
Ba người nói chuyện một lúc mới quay trở về chủ đề chính.
Đường Trọng vừa uống trà vừa nhìn Hoa Minh hỏi:
- Mày nghĩ thế nào? Mày cứ nói suy nghĩ của mình ra trước đi.
- Kiên định. Có chết cũng phải kiên định lập trường.
Hoa Minh cắn răng nói, cơ bắp trên mặt cũng vì thế mà nhăn thành một đống.
- Tao đã nói sẽ lấy cô ấy. Với tư cách của một người đàn ông, tao không thể nói chuyện mà không giữ lời được.
- Kiên định như thế nào?
Đường Trọng nhìn Hoa Minh hỏi.
- Hả?
Hoa Minh nhìn Đường Trọng. Kiên định thì là quyết không từ bỏ, quyết không thay đổi, chẳng lẽ kiên định còn có nghĩa khác à?
- Có rất nhiều loại kiên định.
Đường Trọng cười nói:
- Có kiên định lý trí, có kiên định không lý trí, có kiên định hai bàn tay trắng, cũng có kiên định thoả hiệp, có kiên định cho tình yêu đơn phương, cũng có kiên định cho tình yêu của cả hai, đồng thời giữ được tất cả những gì mày có lúc này. Mày muốn nói đến loại kiên định nào?
- Nói thừa. Tất nhiên là tình yêu của cả hai bên và mọi thứ vốn có rồi.
Lương Đào tranh nói. Cha hắn cũng làm quan, hắn biết tầng da hổ kia có lợi cho hắn như thế nào.
Nếu Hoa Minh thật sự rời đi nhà họ Tiền thì con đường tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017055/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.