Kim Cương thật sự đã hôn mê rồi.
Đường Trọng đã dùng hết Tam Đảo Bộ ở Ngũ Lĩnh rồi, chẳng qua mấy thứ nhưng dây thừng, còng tay thì vẫn còn khá nhiều.
Ở dưới sự chỉ huy của Đường Trọng, Kim Cương bị trói đi trói lại vài lần, giống như là con cua đồng sắp bị bỏ vào nồi nấu…
Sauk hi lên bờ, Đường Trọng mới có thể phát tiết hết sự bất mãn của hắn với lão râu dài.
Ánh mắt hắn bất thiện nhìn lão râu dài, nói:
- Chúng ta không phải đã nói rồi à, Kim Cương là kẻ địch của tôi, tôi muốn tự mình xuống nước giải quyết hắn, ông cũng đáp ứng rồi. Vì sao lại nói lời không giữ lời?
- Tao lúc nào đáp ứng hả?
- Tôi nói chút nữa tôi xuống nước, ông “Ừm” mà.
- “Ừm” có nghĩa là tao đã biết.
- ………………
Đường Trọng giờ đã hiểu, lão râu dài có lúc vô sỉ y như lão sâu rượu. Quả nhiên không hổ là cha con huyết nhục tương liên a.
Cuộc sống loạn như thế, người đàn ông đơn thuần phải làm sao đây?
Đường Trọng bị làm cho sợ hãi rồi.
Ngoại trừ Kim Cương đã bị bắt làm con tin rồi, còn có sát thủ quốc tịch người Trung, Trường Thành, đang bị trọng thương.
Có hai người như thế, buổi tối hôm nay coi như là thu hoạch tương đối khá rồi.
Chuột Đồng với Số 11 bi kịch táng thân trong nước. Tất nhiên thì thi thể vẫn nên vớt lên.
Đường Trọng lại qua cho bọn hắn ăn thêm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016916/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.