Đối với Khương Khả Khanh mà nói, ai dám nói chuyện hôn nhân với cô, thì kẻ đó nhất định sẽ phải nhận kết cục bi thảm của nhân sinh rồi.
Thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của cô ta chuyển tới, Đường Trọng biết điều muốn trốn, liền cười nói:
- Ông ngoại để con đi,…, ra xem khách của ông tới chưa. Mọi người trò chuyện đi, con còn có việc phải làm đã.
- Khách thì không vội, cần đến sẽ đến. Có cái gì đẹp mắt hay sao?
Bà ngoại cũng không có ý muốn buông tha cho Đường Trọng, động tác của bà càng nhanh nhẹn hơn, một tay nắm lấy tay áo khiến Khương Khả Khanh không thể nào chạy được. Đồng thời bước tới hai bước, tay kia vươn ra cầm lấy tay Đường Trọng.
- Bà ngoại, con đúng là có việc. Ông ngoại đang muốn tìm con, nói có chuyện quan trọng cần bàn với con mà.
Càng tới gần Khương Khả Khanh thì hắn càng cảm nhận được ánh mắt hung ác tràn ngập sát khí lăng lệ kia của cô ta.
Hơn nữa cô ta còn nhíu nhíu mày với hắn, xem như là cảnh cáo.
Đường Trọng cũng rất là ủy khuất đó nha.
Cô cũng thấy chuyện này rồi đấy, tôi đâu có ý muốn tham dự vào đâu?
- Thằng nhóc này, đừng có giả bộ ngớ ngẩn lừa bà nghe con. Đừng tưởng bà không biết mày đang nghĩ gì nhá? Mông hổ không phải là dễ sờ đâu nhỉ?
- Vâng a.
Hooc-môn kích thích trong cơ thể giống đực của Đường Trọng đã phát huy, rất nhanh có sự dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016909/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.