Cánh tay kia bỗng xuất hiện, âm thanh cũng đột nhiên vang lên.
Rất nhiều người không chú ý tới, phòng khách này tại sao lại có nhiều thêm một người đàn ông mặt mũi toàn râu ria?
Tốc độ của hắn nhanh như là tốc độ của ánh sáng vậy. Bước chân của hắn nhẹ nhàng giống như là mấy tên khốn chuyên môn vào nhà người ta ăn trộm đồ vậy.
Bởi vì tướng mạo hắn hung ác, nên mọi người nhìn thấy hắn liền lập tức lui ngay về phía sau.
Con người ở vào thời điểm nguy hiểm, bản năng thân thể sẽ làm ra động tác né tránh.
Sau đó bọn họ cảm thấy bản thân mình bị vũ nhục.
Sao bọn họ lại có thể sợ một kẻ ngoại nhân đây chứ? Bọn họ sao lại phải sợ một cái tên dã nhân đâu chứ?
Biểu hiện như vậy phải chăng là không có cốt khí đây?
Hành vi của bọn họ vừa rồi chính là vũ nhục chính mình, nhưng bọn họ cũng không cho rằng như vậy. Nếu như không có lão râu dài xuất hiện bọn họ sao lại có thể không cẩn thận vũ nhục bản thân mình đây?
Đây là do lão râu dài sai!
Những cái tên sĩ diện tới chết này chỉ vào lão râu dài mắng:
- Cái thằng dã nhân này từ đâu đến? Là thằng điên ở đâu tới thế?
- Mau gọi điện thoại đi, để cho bảo an tới đưa người đi, mấy cái tên bảo ăn ở cổng kia làm ăn kiểu gì không biết? Một người sống sờ sờ đi qua mà không phát hiện sao? Nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016883/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.