Đường Trọng ngồi ở gần cửa sổ trong khoang hạng nhất. Đổng Bồ Đề ngồi cách đó một ghế.
Đường Trọng lên máy bay là nhắm mắt ngủ ngay, che mắt luôn lại.
Bên cạnh Đường Trọng là một ông chú trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi, đeo một đôi kính cận dày, tay cầm một cái máy tính bảng, ánh mắt lại đánh giá Đổng Bồ Đề không ngồi mờ mịt ở gần đó.
Cũng bởi nguyên nhân này nên hắn không nhận ra nổi ngôi sao lớn Đường Trọng đang ngồi ngay cạnh mình.
Đổng Bồ Đề nhìn hắn, lại có vẻ vô cùng thẹn thùng mà im lặng.
Ông chú trung niên kia tim đập thình thịch, vô cùng kích động, vờ vô ý đổi tư thế ngồi, để lộ ra chiếc đồng hồ Patek Philippe giá hơn triệu bạc.
Quả nhiên hắn đạt mục đích. Hắn cảm thấy ánh mắt cô bé kia nhìn mình liền trở nên sáng ngời.
Chà, cô nàng còn mỉm cười với mình nữa.
Cô ấy đang cười.
Đúng là một cô bé thực dụng mà. Một cô bé thật quá đáng yêu đi. Ông chút đều thích tán tỉnh mấy cô bé như vậy.
Trong lòng ông chú này đang cân nhắc xem phải dùng chủ đề gì mới kéo gần được khoảng cách với cô bé này.
Nhưng hắn không ngờ là cô bé này lại mở miệng trước.
- Anh.
Cô bé gọi rất ngọt ngào.
- Tiểu thư, xin hỏi có chuyện gì?
Ông chú trung niên ngẩng đầu, cười rất ôn hòa.
- À... Muốn nhờ anh một việc.
Cô bé ngượng ngùng nói.
- Thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016855/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.