Tiêu Nam Tâm về nhà, bà nội lập tức ra đón, hỏi:
- Đường Trọng đâu? Sao lại không về cùng cháu chứ?
- Đường Trọng cũng không phải cháu nội bà, bà quan tâm hắn làm gì chứ?
Tiêu Nam Tâm giả vờ bất mãn.
- Không phải cháu nội bà nhưng có thể làm cháu rể bà chứ?
Bà lão biết cháu gái mình đang nói đùa, cũng trêu chọc lại cô. Hai người đùa giỡn đã nhiều, nói chuyện kiểu này cũng thành quen rồi.
- Hắn sao?
Tiêu Nam Tâm cười lạnh nói, giống như căn bản không coi Đường Trọng vào đâu.
- Úi chà, Đường Trọng có gì không tốt chứ? Cháu còn chướng mắt sao?
Bà lão xoay người tìm một đôi dép rồi để xuống chân Tiêu Nam Tâm.
- Đường Trọng rất tốt, người thì đẹp trai, lại thông minh, còn hiếu thuận. Tìm được một người đàn ông như vậy thì coi như đời này cháu may mắn rồi.
- Đúng rồi. Chỗ nào hắn cũng tốt, cho nên con gái thích hắn mới nhiều như vậy.
Tiêu Nam Tâm thở dài. Cô cũng biết chuyện của Đường Trọng. Người đứng cạnh hắn kín mít, còn có chỗ cho mình sống yên ổn sao?
Nếu không thể yêu thoải mái thì mình nên quyết định đau đớn dứt khoát đi.
Bà lão nghe thấy giọng điệu của Tiêu Nam Tâm thương cảm, hỏi:
- Nam Tâm, hai đứa không thành được sao?
- Không được bà ạ.
Tiêu Nam Tâm nói rất khẳng định.
- Ôi chao, bà còn gọi điện nói với cha mẹ cháu là hai đứa sẽ trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016826/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.