Nữ nhân choàng chiếc áo đỏ mỏng manh, kín đáo từ trên xuống dưới, khăn che mặt dày, chỉ để lại đôi mắt trong sáng như ngọc, toát lên vẻ mị hoặc khó cưỡng. Nàng vác trên vai xác con nai rừng lớn, tuy vậy nhưng rất nhanh nhẹn, phi thân một mạch đã lên tới đỉnh núi.
Đến nơi, nàng dừng lại đứng trước cửa biệt phủ, không ngừng quan sát xung quanh, sau đó như cảm nhận được chuyện không hay, thầm rủa một tiếng, liền quăng con nai xuống đất, chạy thật nhanh vào trong biệt phủ.
Nàng chạy đến một góc âm u, mở tung cách cửa bị rêu bám dày đặc. Mọi thứ bên trong đều thu vào tầm mắt nàng, đôi mắt xinh đẹp ấy bỗng trừng lên thấy cả tia máu, nàng không do dự liền nhảy xuống khoảng trống dưới sàn nhà. Bên cạnh vài mảnh gỗ vụn.
Ba cỗ quan tài vẫn còn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị xâm phạm. Nữ nhân thở phào ngồi bệt xuống đất, thầm nói: "Cũng may là không sao, nếu không ta lại phải đại khai sát giới."
Bàn tay trắng nõn tháo khăn che mặt, đệ lộ một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, làn da trắng như bông tuyết, bờ môi mỏng đỏ mọng. Nàng phủi bụi đứng dậy, kiểm tra xem mật thất còn dấu vết của kẻ lạ mặt hay không. Quả nhiên người đã đi, nhưng nàng tìm thấy một sợi tóc trong đống gỗ mục ấy.
"Ha..."
Khoé môi mê hoặc khẽ cong lên một đường mềm mại, mang theo một luồng khí lạnh lẽo. Nàng cung kính thắp hương cho ba vị cố nhân, cẩn thận dọn dẹp mật thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-tuc/2078367/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.