Sau bữa ăn, mọi người ra ngoài cửa, nhìn ngắm kinh thành từ trên cao.
- Đại ca! Huynh nhìn kìa! Ở đó có rất nhiều nữ nhi trạc tuổi chúng ta! - Thất đồ đệ nét mặt hào hứng, mắt vẫn không rời những nữ nhi kia.
Đại đồ đệ liếc nhìn một cái, nhàm chán nói:
- Đệ thích à? Nhưng đừng kì vọng nhiều! Huynh là huynh trưởng, huynh chưa lập gia thất thì đệ không có cửa đâu!
- Vậy phải chờ huynh, nhị ca, tam ca, tứ ca, ngũ ca, lục ca thành gia lập thất trước sao? - Bối rối.
Đại đồ đệ thở dài, đặt tay lên vai đệ đệ:
- Đệ không cần chờ nữa. Khi nào chúng ta có sư mẫu, huynh sẽ thành thân!
Sư mẫu...có khác gì chúng ta cô đơn suốt đời? Sư phụ là tảng băng đó!
Tử Đan ngồi ở gần đó, nghe thấy cuộc đối thoại. Tò mò hỏi sư phụ:
- Sư phụ! Sư mẫu là ai?
- Là thê tử của sư phụ.
- Oa! Sư phụ giống như phụ thân, vậy sư mẫu là mẫu thân! Con cũng muốn có mẫu thân!
Tử Hoa nhìn khuôn mặt thơ ngây, thành khẩn vô cùng. Không kìm lòng được mà trả lời:
- Con muốn có sư mẫu? Chẳng lẽ ta chăm sóc con chưa tốt? Muốn có thêm một người chăm sóc con? Có sư mẫu rồi thì con nghĩ xem: Ta sẽ dành một phần thương cho sư mẫu. Khi đó sẽ thương con ít hơn. Con chịu không?
Tử Đan nghe thế mặt xịu xuống, nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói:
- Người chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-tuc/2078365/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.