Vấn Thiên quốc nằm ở nơi thánh địa. Nơi đây địa vị không nói lên điều gì. Pháp lực - Đạo hạnh mới thật sự quyết định. Do không muốn gây rắc rối! Nên để phàm nhân cai quản. Các vị thần tiên lui về ở ẩn. Chuyện thế sự cứ thuận theo ý trời!
Đêm mùa xuân năm Giáp Thân...
Kinh thành mở hội, người người qua lại, sông Vấn Thiên một màu vàng rực, pháo hoa bay như sao đêm.
Khắp kinh thành rộn rã tiếng nói cười, đèn lồng treo dọc ở con đường rộng lớn...Quả là một vùng trù phú, một kinh đô hưng thịnh!
Một dáng vóc tuyệt đẹp, khuôn mặt như được tạo hóa đúc ra, khí tức trầm tĩnh, băng lãnh, bên ngoài khoác chiếc áo choàng đen, hoàn toàn ăn nhập với mái tóc dài trắng như tuyết, ánh mắt sâu đầy bí hiểm nhìn thiên hạ rộng lớn...Bóng tối chỉ càng làm cho vẻ đẹp ấy thêm thoát tục.
Trượng phu trong thiên hạ, mấy ai được như người?
Người dừng chân ở bến thuyền, mắt nhìn phía Hoàng Cung, nó lơ lửng trong đồng tử màu lục:
- Hoàng Cung...cũng chỉ nhỏ bé như vậy.
Một khắc trầm lắng, chợt nghe tiếng khóc than, khi quay người thì thấy cảnh tượng trước mắt.
Một nữ tử y phục nhem nhuốc, chân không mang hài, trông chừng 10 tuổi, tay cầm khúc gỗ chỉ vào mặt hai kẻ "to lớn":
- Không có cha mẹ thì sao? Các ngươi lớn hơn ta thì sao? Cũng phải quỳ trước ta thôi!
Nghe như vậy, người cũng phải mỉm cười: "Ha, nhỏ như vậy, khẩu khí cũng lớn thật!"
Hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-tuc/2078352/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.