Tề Ôn soạn đồ chuẩn bị trở về nhà sau chuyến đi biển đầy ngẫu hứng. Cô để một đống hành lý của mình cho Seb giải quyết, còn mình thì chạy tọt sang phòng của Tề Lãng mà hỏi tội.
Chẳng ngại ngần đẩy cửa đi vào, Tề Ôn đến trước mặt Tề Lãng, hỏi:
" Cả ngày hôm qua em đi đâu thế?"
Tề Lãng bên đây cũng đang soạn đồ, nghe thấy giọng Tề Ôn liền ngẩng mặt. Đôi mắt cậu ta có chút thầm quầng do thiếu ngủ, vẻ mặt cũng mệt mỏi không kém.
" Đi dạo một chút."
Tề Ôn nhíu mày, " Cái gì mà đi dạo? Đi dạo mà đi gần hết một ngày trời sao?"
Giọng Tề Ôn khi truy hỏi có hơi lớn làm cho Tề Lãng cảm thấy khó chịu. Cậu ta đứng dậy, không nương tình kéo tay Tề Ôn ra khỏi cửa phòng rồi đóng sập lại.
Nhìn cánh cửa đóng cái rầm, Tề Ôn khẽ giật thót mình. Trong lòng không hiểu nổi thằng em trai kia rốt cục là đang bị cái gì nữa.
Cô nghĩ một lúc thì lẳng lặng quay về phòng của mình.
Tề Lãng đóng cửa lại rồi mới thở hắt ra một hơi. Tối hôm qua đến sáng hôm nay cậu chẳng thể ngủ ngon được. Chẳng trách hôm nay chính là ngày cuối cùng của trò chơi rồi.
Ngồi thụp xuống giường, Tề Lãng ôm mặt nghĩ ngợi.
Sự việc đêm qua đến giờ vẫn còn luẩn quẩn trong tâm trí cậu. Nó không thoát ra được, nhất là ba chữ nhị thiếu gia kia, nó không thoát ra được. Vẻ mặt bất đắc dĩ của Hoắc Kình cũng khiến cậu rất tò mò nữa.
Rốt cục thì vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-thao-muon/128976/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.